Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014

Tim ơi! Bình yên nhé

Share it Please
Trái tim em đã trầy xước vì mối tình đầu. Nỗi đau đó dai dẳng khiến em không tin vào 1 ai khác, em sợ vết xước sẽ lan rộng hơn. Con tim ngây ngô, vụng về bắt đầu rung động thế nhưng đó là 1 cảm giác thoáng qua. 
Em giờ đây không còn là em của ngày xưa, em không cần tình yêu, không cần sự quan tâm vì vết thương quá khứ vẫn chưa lành.
Em kể cho tôi nghe nhiều về cuộc sống, gia đình, bạn bè và cả người em đã từng yêu. Tình đầu của em ngây ngô không pha chút âu lo. 

Những tưởng tình yêu đó sẽ mãi tươi đẹp thế nhưng rồi trái tim của em lỗi nhịp. Em không còn cảm xúc yêu thương, em chọn cho mình trỡ thành 1 người cô đơn.
Tôi thích em, cái thích nhẹ nhàng. Đó là những lần tình cờ bắt gặp nụ cười em rạng rỡ trong nắng. Khi em cười đôi mắt long lanh, tinh khôi và mang 1 sức sống khó tả. Đó là những lúc em ngồi sau xe, véo lưng tôi vì những câu chuyện khiến em cười tức tưởi. 
Là những lúc em tựa vào lưng lắng nghe tôi ca những khúc ca buồn lúc tâm trạng. Em không chỉ là người bạn mà còn là người hiểu tôi lúc cô đơn. Ngày tháng cứ trôi, tôi thích em nhẹ nhàng như thế.
Từ khi quen em, cuộc sống của tôi thú vị hơn. Có khi quên ngủ vì những dòng tin nhắn đêm khuya. Cả tôi và em điều tìm được điểm chung trong cuộc sống. Những nụ cười hạnh phúc đã bắt đầu hiện hữu trên đôi môi bé bỏng.
Em từng nói với tôi, anh giúp tim em lành lẹn được không. Em muốn yêu ngây ngô, vụng dại như những ngày đầu tiên. Tôi vui vì điều đó, tự lắng nghe lòng, hạnh phúc của em bây giờ là niềm vui của chính mình. Với em, tôi là dung dịch oxi già chữa lành vết thương, còn với tôi em là oxi, vì nếu thiếu em chắc hẳn tôi sẽ rất khó thở.
Nụ cười hạnh phúc rạng rỡ khi em bên cạnh tôi. Khi tình cảm trong tôi lớn dần thì cũng là lúc nỗi đau tình đàu của em âm ỉ. Tôi ngỏ ý muốn bắt đầu thì em lại muốn dừng lại. Giữ khoảng cách sẽ tốt hơn vì em sợ lao vào vòng xoáy của tình yêu. 
Và em xa tôi như thế! Không có được tình yêu, tôi mất đi 1 người bạn, người em gái bên cạnh và hiểu tôi lúc cô đơn. Bây giờ tôi đã nhận ra vì sao khi yêu đơn phương người ta lại không thể làm bạn. Chúng tôi chưa bắt đầu nên không thể gọi là kết thúc. Vậy mà nỗi buồn không tên cứ ùa về trong tâm trí.
Cảm ơn em vì thời gian đã qua, cảm ơn vì tất cả. Em đã cho tôi biết được cảm giác lỡ nhịp của con tim. Thời gian sẽ trôi và nỗi nhớ sẽ vơi. Nhìn về nơi xa xăm, mong rằng con tim sẽ ổn.

--sưu tầm--

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Followers